Nhóm dịch: Thất Liên Hoa. Lúc Vũ Tiểu Kiều trở về phòng ký túc xá, Vũ Phi Phi đã ném lung tung đồ đạc của Vũ Tiểu Kiều ra ngoài ban công như đống rác. Vũ Phi Phi khoanh hai tay trước ngực, ngạo mạn nói: “Từ nay về sau, tôi ở chỗ này." "Dọn đồ của tôi trở lại mau Trang 3 - Truyện Cô Dâu Trăm Tỷ, Tổng Tài Đại Nhân Xin Dịu Dàng Được 6.34 / 10 từ 83 phiếu bầu. Thể Loại: Ngôn tình hiện đại, hòa môn thế gia, hợp đồng hôn nhân, thâm tình, ngược luyến tàn tâm, sủng văn Công an xác định Tina Dương có dấu hiệu chiếm đoạt hàng trăm triệu đồng. Tâm Đức. Sự kiện: THỜI SỰ NÓNG TRONG NGÀY. Chia sẻ. Trang: 1/13. Mới đây, Cơ quan CSĐT Công an TP Phan Thiết (Bình Thuận) đã khởi tố vụ án “Lạm dụng tín nhiệm chiếm đoạt tài sản” để điều Cô Dâu Trăm Tỷ, Tổng Tài Đại Nhân Xin Dịu Dàng. Đánh giá : (4.3/5) Tác giả: Ninh An Nhiên. Thể Loại: Ngôn tình hiện đại, hòa môn thế gia, hợp đồng hôn nhân, thâm tình, ngược luyến tàn tâm, sủng văn Văn án: Lần đầu tiên gặp mặt, cô là người trúng thuốc mê, anh thành Thứ hai lần gặp mặt, trong phòng đen tối, anh đè cô dưới người, giọng lạnh như băng: "Cô gái, tôi giúp cô nhớ lại lần trước cô nhiệt tình thế nào." Thứ ba lần gặp mặt, anh nhàn nhạt cong môi, vô cùng trịnh trọng nói với cô: "Vũ Tiểu Kiều, làm vị hôn thê của tôi." . Nhóm dịch Thất Liên HoaTịch Thần Hãn giao bà nội cho Đông Thanh đỡ lấy, mình chậm rãi đi về phía Vũ Tiểu phu nhân với mái tóc bạc trắng, mang phong phạm của phu nhân, tuy tuổi tác đã cao những khí chất vẫn cao quý như cũ, đôi mắt quắc thước tinh thần, nhìn về phía Vũ Tiểu bé này rất đẹp, đôi mắt linh động quyến rũ, người tỏa ra hơi thở tươi mát, mang đến cho người cảm giác như ánh mặt trời giúp tâm tình tốt lão phu nhân thầm thở dài trong lòng, cô gái như vậy luôn khiến đành ông không thể đề kháng lão phu nhân thấp giọng hỏi Đông Thanh ở bên cạnh “Hãn nhi có biết cô ấy không?"Đông Thanh kính cẩn cúi đầu “Dạ thưa lão phu nhân, tôi không biết."Tịch Thần Hãn bước dưới ánh đèn đi tới, trên khuôn mặt đẹp trai với những góc cạnh rõ ràng của anh phủ bóng đêm u tối, nhìn càng có vẻ phiền muộn lạnh Tiểu Kiều ê ẩm trong lòng, vô thức lui về phía sau từng bước nhìn thấy rõ trong đôi mắt lạnh lẽo như hàn băng của anh, bắn ra ánh sáng lạnh lẽo như lưỡi kiếm, sắc bén như nhìn thấu cô từ trong ra Tiểu Kiều thở dốc nặng nề, chợt thấy trước mắt trở nên tối đen lại, cơ thể tê liệt mềm nhũn Thần Hãn duỗi cánh tay dài ra, giữ lấy ở eo thon của cô, cơ thể mềm mại của cô ngã vào trong vòng tay kiên cố của anh, mùi hương thoang thoảng như có như không chỉ riêng cô mới có xộc thẳng vào trong khoang mũi anh, khiến trái tim anh đột nhiên rung môi mỏng của anh nhếch lên nở nụ cười mỉa mai, người phụ nữ này đúng là biết dùng chiêu trò!Vũ Tiểu Kiều thấy trong mắt anh tràn đầy vẻ khinh miệt, vô lực thầm thì một câu."Chúng ta quen biết nhau à…"Tịch Thần Hãn nhìn người phụ nữ nhỏ bé trong ngực mình, đôi mắt dần nheo lại, ánh sáng sắc lạnh bắn ra bốn phụ nữ này lại giả vờ như không nhận biết anh!!!Giữa bọn họ, đã từng cùng chung một đêm điên cuồng, sau đó cô còn nhận chi phiếu ba triệu của thấy cảnh tượng trước mắt này, tất cả mọi người đều câm như hến, không dám thở phụ nữ kia đã ngã vào trong vòng tay của Thần thiếu Kinh Hoa! Thần thiếu luôn chẳng bao giờ gần nữ sắc, lại không đẩy người phụ nữ kia ra!Đúng lúc này, hình ảnh khiến mọi người kinh hãi hơn xuất hiện ở trước mắt bọn Thần Hãn chậm rãi cúi đầu xuống, đến gần người phụ nữ trong vòng tay, mặc dù vẻ mặt của anh vẫn lạnh như băng, nhưng lại lộ ra sự mềm mại không thể che giấu được ánh mắt người cả mọi người đều trợn to hai mắt, đến cả Tịch lão phu nhân cũng giật mình cảm lão phu nhân hiểu rõ cháu trai bảo bối của mình nhất, đừng nói có phụ nữ ngã vào trong vòng tay anh, cho dù có phụ nữ đến gần anh, anh cũng ghét người ta giống như quân ngoại lai dám xâm lược lãnh thổ của anh, người xù lên đầy gai Thần Hãn lạnh lùng nói “Phụ nữ, cô cố tình!"Hai người liên tục gặp nhau ở bệnh viện, nếu nói chỉ là trùng hợp, mà không phải là đã dự mưu từ trước, Tịch Thần Hãn anh quả quyết không tin! Hàng lông mi dài rũ thấp của Vũ Tiểu Kiều nhẹ nhàng run rất muốn tỉnh lại, đáng tiếc mí mắt quá nặng nề, mặc kệ cố gắng thế nào cũng không thể mở ra được, ý thức cũng càng ngày càng mơ chỉ có thể cảm giác rõ được, bây giờ mình đang ở trong một vòng tay kiên cố. Rõ ràng đối phương không được thân thiện cho lắm, quanh thân tỏa ra khí lạnh rùng mình khiến cô lạnh cả sống lưng, nhưng vẫn có cảm giác an toàn, rất muốn dựa vào trong vòng tay này, ngủ đến quên trời quên trút tất cả những kiên trì của mình xuống, chìm vào trong bóng tối vô tậnTịch Thần Hãn thấy Vũ Tiểu Kiều không có phản ứng gì, sắc mặt trắng bệch ra, anh gầm nhẹ."Bác sỹ!"Vũ Tiểu Kiều được đưa vào phòng bệnh, bác sỹ và y tá bận rộn qua lại ở trong phòng Thần Hãn âm trầm đứng ở ngoài cửa phòng bệnh, trầm giọng hỏi “Cô ấy bị làm sao vậy!"Bác sỹ lau lau mồ hôi hột trên trán, nhỏ giọng đáp lại “Vị tiểu thư này bị mệt nhọc quá độ, bị rơi vào trạng thái hôn mê."Trái tim của Tịch Thần Hãn thắt lại, mệt nhọc quá độ?Cô đã làm gì? Dẫn đến mình mệt mỏi thành thế này!“Nghiêm trọng như vậy cơ à!" Tịch Thần Hãn khẽ quát lên, trong mắt bắn ra luồng ánh sáng sắc sỹ lại lau lau trán “Cũng cũng cũng không nghiêm trọng lắm! Cô ấy chỉ đang ngủ mê man thôi!""Là bất tỉnh, hay là ngủ!" Tịch Thần Hãn không muốn nghe mấy câu trả lời hàm hồ không rõ nữa."Dạ dạ dạ ngủ.""…"Tịch Thần Hãn tức giận xoay người, cất bước rời đi, bóng lưng cao lớn kia đã phủ đầy lửa sỹ lại lau lau trán, toát hết mồ hôi lạnh với Vũ Tiểu Kiều ngủ say trong phòng lão phu nhân ngồi ở trên ghế mềm cách đó không xa, Tịch Thần Hãn đi tới, nhẹ nhàng đỡ Tịch lão phu nhân lên, tất cả ý lạnh đều nhanh chóng được xua tan, trong mắt cũng tràn đầy ánh sáng dịu dàng, cùng với người đáng sợ vừa nãy giống như hai người hoàn toàn khác nhau Chỉ khi nào ở trước mặt Tịch lão phu nhân, anh mới có thể dịu dàng như nước."Bà nội, để cho bà phải chờ lâu rồi."Tịch lão phu nhân mỉm cười hỏi anh “Hãn nhi, cô bé kia là ai vậy?""Không biết!" Tịch Thần Hãn trả lời cực kỳ tuyệt lão phu nhân không tin cho lắm, nhưng nhìn thấy sắc mặt của Tịch Thần Hãn rất lạnh, đành bỏ qua không hỏi thêm gì Thần Hãn tự mình đỡ bà nội, đưa bà nội đi đến phòng bệnh cao cấp ở trên tầng cao nhất của bệnh viện, lơ đãng quay đầu liếc nhìn về phía phòng bệnh của Vũ Tiểu Kiều, khóe môi không tự chủ được cong lên. Trên thế giới này, lại vẫn có thể có phụ nữ ngủ đến không biết trời đâu dất đâu ở trong vòng tay của Tịch Thần Hãn anh!Tiếng chuông điện thoại ầm ĩ không ngừng vang lên, đánh thức Vũ Tiểu Kiều tỉnh giấc khỏi giấc ngủ ngủ ở trong phòng bệnh cả ngày, rốt cuộc cũng cảm thấy cả người tràn đầy năng lượng, đầy máu sống lại. Lục lọi lấy điện thoại di động ra, nhìn thấy là Cung Cảnh Hào gọi tới, cô vội vàng ngắt điện ma đầu đó gọi điện thoại cho cô, chắc chắn là không có chuyện tốt gì!Thế nhưng Cung Đại thiếu gia lại gọi điện thoại tới, Vũ Tiểu Kiều tiếp tục ngắt điện đại ma đầu không gọi điện thoại tới nữa, cuối cùng thế giới cũng được an tĩnh!Vũ Tiểu Kiều ngẩng đầu lên nhìn phòng bệnh, day day huyệt thái dương đau nhức, mơ hồ nhớ tới trước khi ngất xỉu, hình như mình đã nhìn thấy người đàn ông rất đẹp này, An Tử Dụ gọi điện thoại tới."Kiều Kiều, không xong rồi…""Xảy ra chuyện gì vậy An An?" Vũ Tiểu Kiều lo lắng hỏi."Cung Cảnh Hào… anh ta… anh ta, anh ta tuyên bố muốn đuổi cậu ra khỏi Styland! Anh ta còn nói cho cậu nửa tiếng, cậu phải xuất hiện ở trước mặt anh ta!""Nếu không… nếu không thì chờ nhận được thư thông báo đuổi học đi.""Cái gì?!"Một khi trường đại học Styland gửi thư thông báo đuổi học, điều đó đồng nghĩa với việc sinh viên kết thúc sự nghiệp học không có trường đại học nào dám nhận sinh viên bị trường đại học quý tộc Styland đuổi, ít nhất là đừng nghĩ tới chuyện bước chân vào tất cả các trường đại học ở thành phố Kinh Hoa này."Bây giờ anh ta đang ở đâu?" Vũ Tiểu Kiều hỏi."Phòng ký túc xá của chúng ta!"Vũ Tiểu Kiều nhìn thời gian, vội vàng chạy ra bên tá giữ ở ngoài cửa muốn ngăn cản, bị Vũ Tiểu Kiều đẩy Tiểu Kiều lao ra khỏi bệnh viện, nhanh chóng bắt xe, hỏa tốc chạy về ký túc xá trường Vũ Tiểu Kiều thở hồng hộc đẩy cửa ký túc xá ra, nhìn thấy trong phòng ký túc xá của mình đã trở thành mớ hỗn cả sách vở đều bị vứt trên sàn nhà, mặt trên còn in hằn dấu chân cần hỏi cũng biết là kiệt tác của ai, chính là dấu chân của Cung đại ma đầu đang ngồi ở trên ghế!Cung Cảnh Hào nhìn lướt qua Vũ Tiểu Kiều, cô chạy như điên trở về ký túc xá, bây giờ mệt đến mức không thở được, hai gò má đỏ ửng, hiện lên màu sắc mê Cảnh Hào hạ thấp tầm mắt, nhìn đồng hồ đắt giá trên cổ tay mình."A! Thật đáng tiếc, cô đã tới muộn ba phút!" Nhóm dịch Thất Liên Hoa“Cứu mạng...”“Cứu mạng, cứu mạng...”Trong cơn mưa to, Vũ Tiểu Kiều chạy ra khỏi hộp đêm Kim Sa, chiếc váy dài màu trắng nháy mắt bị mưa xuyên qua, mái tóc dài ướt sũng dính trên khuôn mặt nhỏ bé tinh xảo của cô, trong đôi mắt ngập nước tràn đầy bất lực sợ đám đàn ông chạy ra theo sau, mỗi người đều mang vẻ hung thần ác sát, trong miệng toàn những lời không tốt.“Đứng lại, đứng lại…”“Con bé chết tiết, lại dám chạy...”Vũ Tiểu Kiều sợ bị bọn họ bắt được, ra sức chạy như điên, xông lên ngã tư đường rộng chiếc xe màu đen đối diện chạy nhanh đến, giống như mãnh thú đang ngủ đông trong bóng tối, phát ra ánh đèn xe chói mắt...“A…”Một tiếng thét chói tai, một tiếng chói tai phanh lại, xuyên qua bầu trời đen kịt...Mọi nơi đột nhiên yên tĩnh, chung quanh chỉ còn tiếng mưa mưa, càng thêm chiếc xe dài màu đen là một người đàn ông tuấn tú mặc âu phục màu đen, xe đột nhiên dừng lại, làm cho khuôn mặt tuấn mỹ của anh hiện lên một tia không mắt hẹp dài thâm thúy, ngay lập tức đóng xế sợ tới mức ăn nói cà lăm, sắc mặt trắng bệch “Cậu... Cậu chủ, xảy... Xảy ra tai nạn.”So với xảy ra tai nạn xe cộ, ông càng lo sẽ chọc giận vị tôn thần tĩnh, giống như hít thở không xế thật cẩn thận ngầng hai mắt lên, nhín xuyên qua kính chiếu hậu phía trước, quan sát người đàn ông tôn quý ngồi phía mặt người đàn ông bị ẩn dưới bóng tối, thấy không rõ ràng, chỉ có thể nhìn thấy cánh môi mỏng của anh đột nhiên nhếch lên, chậm rãi mở ra...“Đi xem!”Giọng nói tràn đầy từ tính, từng chữ đều lạnh như lưỡi dao, đâm thẳng vào xế cùng hai gã vệ sĩ nhanh chóng nhảy xuống xe xuống mà, trong cơn mưa to, ngay lúc bọn họ cảm thấy kỳ là vì không tìm thấy cô gái mà mình đâm phải thì ở dưới xe bỗng nhiên vươn ra một cánh tay nhỏ bé màu tối mưa gió gào thét, tài xế cùng vệ sĩ đều bị cánh tay kia dọa cho sợ hãi.“Cứu... Cứu mạng...”Một cô gái đi ra từ phía dưới cố gắng bám vào cánh cửa xe không khóa, cố sức leo lên đàn ông tuấn mỹ ngồi phía sau chỉ cảm thấy một luồng gió lạnh thổi vào, lập tức có một cô gái tóc tai bù xù mặc váy trắng lao tới.“Cứu mạng... Cứu cứu tôi...”Cho dù trên mặt người đàn ông tuấn tú là thần sắc vạn năm không đổi cũng không nhịn được run lên một chỉ là một cái chớp mắt liền trở vẻ u tối như lúc ban xế cùng vệ sĩ lập tức chạy lại, một bên tóm lấy mắt cá chân của Vũ Tiểu Kiều, mục đích muốn kéo cô xuống xe.“Cô là ai mà lại to gan như vậy! Cô biết đây là xe của ai mà cũng dám mơ tưởng!”Vũ Tiểu Kiều ngã thật mạnh xuống, cô túm lấy mắt cá chân của người đàn ông trong xe, giống như túm lấy một cây cây cỏ cứu mạng duy nhất, gắt gao không buông tay.“Xin anh, giúp giúp tôi...”“Có người đuổi theo tôi... Tôi không thể rơi vào trong tay bọn họ, nếu không...”Thanh âm của Vũ Tiểu Kiều nghẹn ngào, tràn ngập sợ thật sự rất sợ hãi, cả người đều lạnh run, may mắn đám đàn ông kia không có đuổi theo. Nhưng cô biết, chỉ cần chiếc xe này bỏ cô lại, cô sẽ bị bắt quay về hộp Tiểu Kiều không dám tưởng tượng, sau khi bị bắt trở về, sẽ rơi vào kết cục như thế.“Cầu xin anh...”Cô ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo, ánh mắt bàng hoàng, cầu xin nhìn người đàn ông cao cao tại đàn ông tuấn tú hạ mắt xuống, nhìn xuống cô gái tóc tai rối bù, nhưng trong đôi mắt ấy vẫn lấp lánh những ngôi sao như trước, ở tận sâu trong đáy lòng nhẹ nhàng run có một đôi mắt rất là hiện tại đôi mắt ấy đang chứa đầy thống khổ cùng tuyệt vọng, bi thương cùng bất lực...Anh bỗng nhiên rất muốn biết, ...trên người cô gái nhỏ này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Thế nhưng lại hủy đi đôi mắt vốn không nên có tạp chất này.“Xin anh...”Hô hấp cô suy yếu dần, nhiệt độ cơ thể dần tăng cao, ý thức cũng càng ngày càng mơ đàn ông tuấn mỹ nheo mắt lại “Vì sao phải giúp cô?”Anh luôn có tính nguyên tắc, sẽ không làm những chuyện không có lợi ích, lãng phí thời gian quý báu của mình.“Anh... suýt chút nữa đâm chết tôi, anh phải bồi thường...”Đây là muốn quấn lấy sao?Người đàn ông khinh miệt cười Tiểu Kiều chậm rãi thở ra, tuy rằng thái độ của anh ta không phải thân thiện, cũng không biết tại sao, túm lấy anh lại có cảm giác an lòng đến kỳ mắt của cô càng ngày càng nặng, cơ thể càng ngày càng nóng.“Tôi sẽ báo đáp anh, cho dù phải làm gì...”Thanh âm của cô rất nhỏ, mang theo rất nhiều tiếng thở dốc, cực kỳ giống âm thanh rên rỉ.“Cho dù làm gì?” Âm thanh người đàn ông có vẻ nghiền ngầm ngẫm, khóe môi gợi lên một chút khinh thường.“Bản thân tôi muốn nhìn xem, cô có thể làm gì.”Vũ Tiểu Kiều rốt cục nhìn thấy một chút hi vọng “Tôi có thể...”Cô cố hết sức nâng thân thể, vốn định theo đà đứng lên, tiếc rằng hai chân vô lực, trực tiếp gục trên đầu gối của người đàn ông, nhưng thật không khéo cánh tay nhỏ bé của cô lại chạm vào...Giữa hai chân của người đàn ông!Sắc mặt tuấn tú của anh lập tức căng như dây xế cùng vệ sĩ hít một ngụm khí lạnh, cô gái này...Là đang muốn chết sao?Người đàn ông tuấn tú tóm lấy cánh tay nhỏ bé củaVũ Tiểu Kiều, giọng nói lạnh như băng “Đây là chuyện cô có thể làm?” Chiếc xe rẽ vào khu căn hộ Hải căn hộ tư nhân cao cấp nhất thành phố Kinh Thanh thế nào cũng không nghĩ tới, Thần thiếu nhà bọn họ thế nhưng lại một đường ôm cô gái nhỏ không an phận này lên cho Thần thiếu rất nhiều người phụ nữ, nhưng không có một người nào, không có một người nào có thể để anh tự mình ra tay, người phụ nữ này tuyệt đối là ngoại lệ!Đông Thanh là trợ lý bên người kiêm vệ sĩ, muốn giây phút bảo đảm an toàn cho Thần thiếu, không thể không khẽ quát Vũ Tiểu Kiều một tiếng."Làm càn! Biết Thần thiếu là ai không?!"Thần thiếu, Tịch Thần Hãn, tổng tài của tập đoàn Thiên Quang, một trong tứ thiếu đứng đầu thành phố Kinh Hoa, giống như đỉnh Kim Tự Tháp, một cái dậm chân đều có thể làm cho cả thành phố Kinh Hoa thậm chí cả nước run lên, uy danh hiển hách, được xưng là "Kinh Hoa Thần thiếu".Vũ Tiểu Kiều sớm không còn ý thức, như trước dùng bàn tay nhỏ bé nóng bỏng của mình vuốt ve khuôn ngực cứng rắn của người đàn ông."Thần thiếu, hay là đưa cô ấy trở về đi." Đông Thanh Thần Hãn nở nụ cười, cười đến mê hoặc chúng sinh, thanh âm lại lạnh tới tận xương tủy."Đông Thanh, cậu đang lo lắng cái gì?""Tôi..." Đông Thanh do dự một chút, nhỏ giọng nói “Cô ấy không rõ lai lịch, còn họ Vũ, tôi lo lắng vụ tai nạn xe cộ này không phải ngẫu nhiên, mà là sớm có tính toán."Khóe môi Tịch Thần Hãn, nâng lên một chút khinh thường, u quang đáy mắt càng thêm lãnh."Bản thân tôi là muốn nhìn xem, một người phụ nữ, có thể làm ra vở kịch gì.""Thần thiếu..."Tịch Thần Hãn chỉ phất tay với Đông Thanh, Đông Thanh đành phải câm miệng."Còn sợ cô ta không thể làm được!"Tịch Thần Hãn khẩu khí chắc chắn, đối với Vũ Tiểu Kiều tràn ngập khinh thường, còn đối với định lực của bản thân thì vô cùng chắc là anh cũng không gần nữ sắc "Kinh Hoa Thần thiếu"!Đông Thanh cúi đầu rời khỏi phòng, làm việc quan trọng.*Vũ Tiểu Kiều cả người nóng bỏng, gắt gao bám lấy cỗ khí mát ở bên cạnh, mới có thể làm cho thân thể cực nóng của cô thoáng giảm mà chỗ khí mát ấy, không đủ để tiêu diệt trong ngọn lửa đang cháy hừng hực trong cơ thể cô, cô càng nhanh dựa vào trong ngực Tịch Thần Hãn, nhẹ giọng lẩm bẩm."Tôi rất khó chịu..."Tịch Thần Hãn đem vật nhỏ quanh thân nóng bỏng, không chút dịu dàng ném lên trên sô mơ hồ có điểm hiểu được, vì sao cô gái này lại trở thành như vậy, vì sao lại có hành vi phóng đãng như tại ở trên chợ có rất nhiều loại thuốc này, có thể làm một cô nữ sinh ngây ngô non nớt, nháy mắt trở nên nóng nữa lại ở một nơi như hộp đêm Kim Sa, loại thuốc này lại càng trở nên không đếm xuể."Muốn vụng trộm trái cấm, lại không thể làm được, A! Đê tiện!" Tịch Thần Hãn lại càng thêm khinh thường Vũ Tiểu rót một chén rượu đỏ, im lặng ngồi ở trên sô pha đối diện, hai chân vắt chéo, sắc mặt lạnh lùng nhìn Vũ Tiểu Kiều thống khổ giãy nhưng thật ra muốn nhìn, cô gái nhỏ này đêm nay còn thể diễn vở kịch nào."Thật ngứa, nóng...""Tôi rất khó chịu..."Vũ Tiểu Kiều ở trên sô pha không nhịn được lăn lộn, chiếc váy ướt trên người, gắt gao bọc cô, dinh dính khiến cô hận không thể xé nát, cô dùng sức xé rách cổ áo, phong cảnh trước ngực càng thêm bại hầu Tịch Thần Hãn căng thẳng, tức thì không nhịn được đứng gái này...Nếu đây là diễn thì thật là có tâm sắp đặt, như vậy cũng quá coi khinh đinh lực của Tịch Thần một ngụm uống cạn chén rượu đỏ bằng thủy tinh, dễ chịu tỏa ra yết là người kiêu ngạo thì càng thích khiêu chiến. Càng là trò chơi nguy hiểm, càng có thể khơi mào hưng trí mãnh mỏi mắt mong chờ, nhưng là..."Thật là khó chịu...""Nóng, nóng quá..."Vũ Tiểu Kiều tiếp tục dùng sức xé rách váy trên người, đôi chân dài trắng nõn như ngọc hoàn toàn bại lộ, ở sâu trong màu hồng nhạt như ẩn như hiện, nhanh chóng bao vây lấy cặp mông mượt mà của người Tịch Thần Hãn đột nhiên căng thẳng, xông lên đè lại bàn tay nhỏ bé của Vũ Tiểu Kiều, ngăn cản cô tiếp tục xé rách quần áo."Đủ rồi! Tỉnh lại!" Anh khẽ quát một không muốn chạm vào một cô gái không rõ lai!Anh là người nghiện sạch sẽ, tính đề phòng cực cao, nhỡ cô gái này không đủ sạch sẽ, hoặc là có người muốn hại anh!Vũ Tiểu Kiều ôm lấy cánh tay anh, thân thể nóng bỏng trực tiếp dựa Thần Hãn nắm lấy chai nước trên bàn, nắm lấy cằm của Vũ Tiểu Kiều rồi cường ngạnh rót hết."Tỉnh táo lại cho tôi!"Vũ Tiểu Kiều bị nghẹn không nhịn được ho khan, tuy rằng khô nóng giảm bớt, nhưng nước cũng không phải thuốc giải thật sự nên cô vẫn khó chịu như trước, thân thể cũng càng ngày càng bỗng nhiên ôm lấy cổ của Tịch Thần Hãn, hai chân mềm mại trực tiếp leo lên, bám lấy khuôn ngưcj gợi cảm của Thần Hãn ngẩn ra, quanh thân nhất thời cứng lại, nơi nào đó đột nhiên to ra..."Thật là khó chịu, giúp giúp tôi..."Vũ Tiểu Kiều nỉ non, ở trên người anh cọ xát qua lại, mị nhãn như có một đôi con ngươi ngập nước bẩm sinh, giống như một hồ nước sâu, nhộn nhạo gợn sóng, rốt cục đánh cho anh một mảnh giáp cũng không con ngươi tối tăm như mực của Tịch Thần Hãn dâng lên một ngọn lửa bất diệt, một cái xoay người, đem Vũ Tiểu Kiều đặt ở trên sô pha."Cô gái, nghịch lửa cần chịu trách nhiệm."

cô dâu trăm tỷ tổng tài đại nhân